Đi đòi nợ 700 ngàn đồng vào đêm Giáng sinh, thanh niên bị đâm tử vong

Đi đòi nợ 700 ngàn đồng vào đêm Giáng sinh, thanh niên bị đâm tử vong
Đi đòi nợ 700 ngàn đồng vào đêm Giáng sinh, thanh niên bị đâm tử vong

Nam thanh niên 27 tuổi, quê Đồng Tháp đi đòi nợ rồi đánh con nợ nên bị đối phương lấy hung khí đâm tử vong tại chỗ.

Tới rạng sáng 25-12, các đơn vị nghiệp vụ Công an tỉnh Bình Dương và Công an TP Dĩ An đã khám nghiệm xong hiện trường vụ một nam thanh niên đi đòi nợ bị đâm tử vong.

Công an phong tỏa con hẻm nơi xảy ra vụ án mạng.

Thông tin ban đầu, tối 24-12, thanh niên tên Thật (SN 1997, quê Đồng Tháp) tới phòng trọ trong con hẻm trên đường Hai Bà Trưng (phường Tân Đông Hiệp, TP Dĩ An), gặp thanh niên tên Đạt (SN 2003) để đòi nợ số tiền 700.000 đồng.

Tại đây, trong lúc nói chuyện thì hai thanh niên xảy ra cự cãi, Thật đánh Đạt nên Đạt lấy hung khí chống trả.

Thật bị Đạt đâm trúng, bỏ chạy ra tới đầu dãy nhà trọ thì gục xuống tử vong tại chỗ.

Sau khi gây án, Đạt ngồi ở phòng trọ đợi công an tới thì ra đầu thú.

Ngay trong đêm, Thượng tá Đàm Bảo Quân, Trưởng Công an TP Dĩ An đã có mặt tại hiện trường, chỉ đạo công tác khám nghiệm, điều tra vụ việc.

Nghi can Đạt đã được bàn giao cho Phòng cảnh sát hình sự Công an tỉnh Bình Dương tiếp tục điều tra, xử lý.

Thống Nhất

Nguồn CA TP.HCM: http://congan.com.vn/vu-an/di-doi-no-700-ngan-dem-giang-sinh-thanh-nien-bi-dam-tu-vong_171931.html

Bài viết liên quan  Bố mẹ chồng tôi sinh được 3 người con trai và 2 người con gái. Các anh chị em lần lượt tên là: Thân, Nguyên, Lộc, Hiền, Hậu. Chồng tôi là Nguyên, con thứ 2. Anh Thân là trưởng, qua đời từ hơn 10 năm trước do tai nạn nghề nghiệp. Chị dâu cả tên Uyên vẫn tiếp tục ở nhà chồng vừa chăm sóc bố mẹ chồng, vừa chăm lo cho 2 đứa con của anh chị. Chị Uyên không đi bước nữa nên cả đại gia đình thống nhất vẫn để chị ở lại căn nhà từ đường – nơi bố mẹ chồng tôi đang sinh sống. Vợ chồng tôi thì sống ở cách nhà bố mẹ 2km. Vợ chồng chú Lộc ở thành phố, còn 2 em Hiền và Hậu thì lấy chồng khác huyện, khoảng cách không quá xa nhưng cũng ít khi về thăm nom bố mẹ. Cuộc sống vốn khá yên bình và đoàn kết, cho đến khi bố chồng tôi đột quỵ…và tờ di chúc của ông…