Gần đây tôi còn phát hiện ra thêm một điều, chồng rất hay giúp đỡ người yêu cũ. Anh ấy giữ lại một phần tiền lương, đều đặn gửi cho người đó. Tiền làm ăn tích góp mấy năm, chồng tôi cũng dốc sạch để chiều chuộng, lo cho người yêu cũ mở cửa hàng. Biết được điều này tôi rất s;;ốc, chuyện gọi điện, hỏi han nhau cũng đã khó chấp nhận rồi. Đằng này giúp đỡ tiền bạc quá mức như vậy hẳn là hai người họ không thể dừng ở mức bạn bè được. .. Để rồi một hôm ..
Bố mẹ chồng tôi sinh được 3 người con trai và 2 người con gái. Các anh chị em lần lượt tên là: Thân, Nguyên, Lộc, Hiền, Hậu. Chồng tôi là Nguyên, con thứ 2. Anh Thân là trưởng, qua đời từ hơn 10 năm trước do tai nạn nghề nghiệp. Chị dâu cả tên Uyên vẫn tiếp tục ở nhà chồng vừa chăm sóc bố mẹ chồng, vừa chăm lo cho 2 đứa con của anh chị. Chị Uyên không đi bước nữa nên cả đại gia đình thống nhất vẫn để chị ở lại căn nhà từ đường – nơi bố mẹ chồng tôi đang sinh sống. Vợ chồng tôi thì sống ở cách nhà bố mẹ 2km. Vợ chồng chú Lộc ở thành phố, còn 2 em Hiền và Hậu thì lấy chồng khác huyện, khoảng cách không quá xa nhưng cũng ít khi về thăm nom bố mẹ. Cuộc sống vốn khá yên bình và đoàn kết, cho đến khi bố chồng tôi đột quỵ…và tờ di chúc của ông…